( Rm 1, 26 – 27 )
Nếu húy và kỵ là những gì mà người người ít dám nói, hay tránh né, hoặc chẳng dám nghĩ đến, ở đời thường; thì, trong nhà Đạo, cũng có những chuyện tương tự, vẫn xảy đến. Có lẽ, một số người còn coi đây là chuyện khó tin, nhưng có thật. Có thật, hiểu theo nghĩa: đã từng xảy đến với cuộc đời. Của người theo Đạo, lẫn Đạo theo.
Vừa qua, một độc giả không tên nhưng có Đạo, đã có thư cho Lm. John Flader, vị Linh Mục phụ trách mục gỡ rối tơ lòng – và là lòng Đạo – với những thắc mắc khá dài, và không kém phần sôi sục, như sau:
“Tôi rất ngỡ ngàng bối rối khi biết là một số người cùng phái tính luôn thèm muốn lôi cuốn nhau mà tôi coi là những người rất tốt. Rất đàng hoàng. Nhưng Giáo Hội lại coi chuyện đồng tính luyến ái sống chung như một hành vi tội lỗi. Điều này gây nên làn sóng bất bình, rất sôi động một thời. Vậy, thắc mắc của tôi là: Kinh Thánh có coi hành vi đồng tính luyến ái là sai trái, đáng trách không? Nếu phải tỏ lòng kính trọng mọi nhân vị, ta có nên kính trọng người cùng phái tính luyến ái yêu thích nhau không? Và, những người như thế có buộc phải kiêng dâm suốt đời không?”
Câu trả lời đương nhiên phải dựa trên sách vở kinh điển giáo luật, rất nhà Đạo như sau:
Trước hết, muốn minh định lập trường của Hội Thánh về vấn đề trên, cũng nên dựa vào định nghĩa của Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo mà biện giải, rằng: những người đồng tính luyến ái được mô tả như “người có kinh nghiệm sống thèm muốn lôi cuốn dục tình với người cùng phái tính để độc chiếm cho riêng mình.”
( x. Giáo Lý Giáo Hội Công Giáo đoạn 2357 ).
Những người như thế được coi như cùng phái tính mà lại thèm muốn lôi cuốn nhau về mặt tình dục, là điều không phải. Điều được nhấn mạnh là về ‘con người họ’ chứ không phải về sự việc ‘đồng tính luyến ái’. Cần phân biệt rõ người đồng tính luyến ái có hành động ăn nằm với người cùng phái tính và sự luyến ái, theo tư cách con người, như mọi người. Tức là, phân biệt sự việc với con người cho rõ. Bởi, những người này vẫn là các nhân vị được dựng nên như người bình thường theo hình ảnh của Chúa. Họ đều là con
Người đồng tính luyến ái được Đức Ki-tô cứu rỗi. Được Chúa yêu thương và được mời gọi đi vào đời sống vĩnh cửu với Ngài ở Nước Trời, giống như tất cả các người khác. Họ có cùng phẩm giá và được đối xử tử tế với lòng tôn kính, như bất cứ một ai. Hơn nữa, phần đông những người trong họ là những người có tài, lại rất xuất chúng. Họ từng đóng góp rất nhiều công sức và sự việc lớn lao cho xã hội.
Lâu nay, chúng ta quen biết nhiều người trong số họ và tỏ bày sự trân trọng không kém trong đối xử với họ. Cách đây ít năm, bản thân chúng tôi cũng đã chấp nhận cho một người anh em như thế được gia nhập cộng đoàn, trước khi anh qua đời vì bệnh AIDS ngặt nghèo. Anh được anh em khác cùng tâm trạng, những người đồng tính luyến ái giúp hoàn tất hành trình tin-yêu. Các anh em, đã phấn đấu để sống đời khiết tịnh như người Công Giáo tốt.
Đối với con người của anh em thì như thế. Không có gì đáng than phiền. Nhưng, hành động dục tình của anh em đồng tính luyến ái, vẫn là hành động hoàn toàn trái nghịch với luân thường đạo lý. Cũng vậy, tương tự hành động rối loạn dục tình, hành động của anh em chẳng khác gì chuyện thông dâm, ngoại tình, được Sách Thánh – Cựu Ước lẫn Tân Ước – đề cập.
Vào thời Áp-ra-ham,
“Dân thành người Sô-đôm, đã đến vây quanh nhà, từ già đến trẻ, toàn dân không trừ một ai, họ kêu ông Lót ra mà bảo: đâu rồi, hai người đến nhà anh đêm nay; anh đem họ ra đây để chúng tôi được “biết” (dục tình) với họ”.
(Kn 19: 5)
Ông Lót còn năn nỉ:
“Tôi van anh em.
Xin đừng làm chuyện xấu xa đồi tệ.”
(Kn 19: 6 – 7).
Và cũng vì hành vi đồi tệ của họ mà
“Ya-vê đã mưa xuống trên Sô-đô-ma và Gô-mo-ra,
diêm sinh và lửa từ trời cao xuống.”
(Kn 19: 24 ).
Sáu thế kỷ sau, khi Ya-vê
“Với trai, ngươi sẽ không đồng sàng như nằm với đàn bà: đó là điều đáng nhờm tởm.”
(Lv 18, 22).
Trong Tân Ước, Thánh Phao-lô cũng đã miêu tả những gì sẽ xảy đến với con dân là: nếu họ không thờ phượng một
“Vì thế,
( Rm 1, 26 – 27 ).
Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo đã tóm tắt hành vi vô luân của việc ăn nằm đồng tính luyến ái như sau:
“Sách Thánh luôn ngăn ngừa các hành vi ăn nằm theo tư cách đồng tính luyến ái để khỏi trở thành hành vi sa đọa. Truyền thống Giáo Hội cũng từng tuyên bố: ‘hành vi ăn nằm theo tư cách đồng tính luyến ái tự bản chất đã nên rối loạn’. Hành động như thế tức đi ngược với luật tự nhiên… Dù ở hoàn cảnh nào đi nữa, những hành động như thế không bao giờ được chấp nhận.”
( x. GLHTCG đoạn 2357 )
Những người đồng tính thèm muốn luyến ái với nhau được kêu gọi sống cuộc đời chay kiêng khiết tịnh như bất cứ người nào khác còn độc thân. Có thể những người này sẽ phải phấn đấu nhiều hơn, nhiều lúc rất mãnh liệt nữa là khác. Để làm được việc này, cũng nên hành xử như các người đồng tính thèm muốn luyến ái hoặc những người đã có gia đình nay không còn sống với người phối ngẫu của mình nữa. Nếu thỉnh thoảng họ sa ngã vấp phạm, họ có thể được tha thứ qua Bí Tích Hòa Giải, miễn là họ phải thành thật phấn đấu để sống đời khiết tịnh.
Giáo Lý Hội Thánh cũng dạy rằng:
“Người đồng tính luyến ái được kêu gọi sống đời khiết tịnh. Bằng vào đặc tính biết tự chế khả dĩ dạy họ sống nội tâm phóng khoáng, nhiều lúc được bạn bè tiếp sức hỗ trợ, bằng lời cầu nguyện và hồng ân bí tích nhiệm mầu, những người như thế đều có thể và sẽ dần dà và quyết tâm tiến gần đến với sự hoàn thiện của Ki-tô hữu.”
(x. GLHTCG đoạn 2359)
*
Ở Hoa Kỳ, phong trào mang tên Lòng Quả Cảm do Lm. John Harvey sáng lập, từ nhiều năm nay trở nên khí cụ hữu hiệu đã giúp được nhiều người có vấn đề đồng tính thèm muốn luyến ái để sống đời sống khiết tịnh. Tại Sydney và một vài thành phố ở Úc, cũng có những phong trào tương tự được đưa lên mạng và tại các phòng chuyện trò.
Với sắc thái tế nhị và nhạy bén của vấn đề người đồng tính luyến ái, như một trong các tình trạng khó xử của xã hội hiện thời, thiết tưởng câu giải đáp của Lm. J. Flader ở trên, tạm gọi là khá thực tiễn. Tuy nhiên, chắc chắn không thể làm hài lòng được hết các người anh, người chị đang có những khúc mắc khó khăn to lớn hơn dự tưởng. Các người anh người chị ấy cũng đang cần sự cảm thông của chúng ta là những người đồng Đạo, hôm nay.
Cuối cùng, xử thế hay xử sự cho đúng chức năng vẫn là một chọn lựa. Chọn lựa của riêng mình, không ai làm thay được. Nhưng dù gì đi nữa, Thánh Kinh Tân Ước vẫn là người bạn đồng hành, và cảm thông nhất, trong mọi thời.
Trần Ngọc Mười Hai
chẳng dám nói hay
hơn bất cứ bạn nào,
người nào
No comments:
Post a Comment