Chuyện Phiếm đọc trong tuần thứ Mười Hai mùa Thường Niên Năm C 23-6-2013
“A ha! Đêm nay ai cũng cho em
là
xinh nhất đây… a…á…à…đẹp xinh”
A
ha! Trong đêm khiêu vũ em như
vừng
sao xa khơi… à… a…á… sáng ngời!
(Nhạc Pháp: La Plus
Belle Pour Aller Danser – Lời Việt: Phạm Duy)
(Mt
4: 1-2)
Có
một lần, bần đạo đọc được ở trên báo, mà là báo đạo rất đàng hoàng, một câu
chuyện tiếu lâm nhạt và cũng nhẽo như sau:
“Hôm ấy, vị linh mục nọ được mời đến nhà của giáo dân xyz làm phép nhà
và ăn mừng tân gia. Vì là nghi thức không trọng thể và cũng chẳng mang tính
chuyên nghiệp của vị thượng tế, nên vị linh mục được mời chỉ mặc thường phục có
cổ trắng báo rõ mình là đấng bậc vị vọng, thế thôi. Nhưng, chuyện đeo cổ áo
giáo sĩ, đã làm bé em của nhà chủ rất “lấy làm lạ”, cứ là ngắm nhìn suốt, không
chán. Kịp nhận ra được điều đó, linh mục nhà mình bèn hỏi nhỏ bé:
-Cha có gì lạ trên người đâu mà sao cháu bé cứ ngó cứ nhìn trâng trâng
thế?
-Cháu đâu có nhìn trâng tráo đâu. Thấy cha đeo cái gì mầu trăng trắng nơi
cổ, nên mới nhìn.
-Thế cháu có biết cha đang đeo cái gì đây không?
-Dạ biết. Đó là cái để dụ những người mê cha cứ đeo bám cha là chết liền
không kịp ngáp!” (xem
The Catholic Weekly ngày 05/5/13
tr.5)
Gọi là tiếu lâm nhạt, cũng có lý.
Nhưng không nhạt bằng những truyện kể ở quận/huyện nhà Đạo mà có lần bần đạo đây
gặp ông cha chánh xứ nọ ở Sydney,
cũng cất tiếng hỏi nhỏ: “Dạ thưa, có bao
giờ ‘cha’ thấy chán ngấy công việc hàng ngày hay hàng tuần cứ là làm lễ và làm
lễ không?” Hỏi, thì hỏi thế chứ có
cha/cố nào dám trả lời là chán với ngán cơ chứ? Bởi, nếu có vị nào thấy ngán
ngẫm chuyện thường ngày ở huyện, há đã bỏ mọi sự để kiếm việc khác, nghề khác
cụng đặng!
Gọi đoạn
trích ở trên là tiếu lâm chay hay truyện kể nhạt như nước ốc, cũng không đúng.
Đúng hơn, có lẽ ta nên gọi đó là thắc mắc ‘cỏn con’ từ các trẻ mới lớn, chứ
đằng này lớp tuổi già đầu tóc dính đầy những “tuyết” thì có gì lạ đâu chứ! Còn
lại, là cung cách diễn tả của bé em về sự lôi cuốn/hấp dẫn từ đấng bậc nhà Đạo
hệt ý/lời của bài hát có đoạn viết:
“A ha! Đêm nay em muốn nghe những lời ân ái…a
à…êm êm.
A ha! Em nghe anh nói yêu em dài lâu nhé anh
ơi! ..à..a..á.. Lâu dài!
Em mong cho chiếc áo,
Áo tươi mầu em đã chọn kỹ
Một chiếc áo rực rỡ, em vừa thêu.
Em mong cho chiếc áo đó
cũng như là mớ tóc mềm rũ
Được mơn trớn…(ư) dưới tay người.”
(Nhạc
Pháp: La Plus Belle Pour Aller Danser – bđd)
Ngôn ngữ mới của tuổi trẻ hôm nay,
khi đề cao chiếc cổ áo của ai đó hoặc chức thánh của hàng giáo sĩ đạo mạo, có
áo mão/cân đai, viền dài nơi cổ hay sao đó, vẫn là lời chúc tụng/ngợi khen các đấng
làm việc cho nhà thờ không ngừng nghỉ. Thế nhưng, có đấng-bậc-làm-việc-cho-nhà-thờ/nhà
thánh hăng say không ít, và chẳng biết chán ngán như người ở ngoài, đó mới là quan-niệm
vững chắc như đinh đóng cột, mà thôi.
Tuy thế, công
việc nhà Đạo của đấng bậc có chức thánh hăng say không ngừng nghỉ, đã là điều khiến
nhiều người lấy làm lạ, bèn lân la hỏi:
“Thưa cha. Con là bổn đạo mới vừa trở lại Đạo,
nên không thuộc và không hiểu những gì ghi trong sách lễ Rôma mà con đem theo
mỗi khi đi lễ, để theo dõi. Đôi khi, con vẫn thắc mắc không biết làm sao lại có
lễ kính nhớ thánh này/thánh nọ ghi trong sách ấy để làm gì. Và thêm nữa: có lễ khác
lại được ghi như thể: Chúa Nhật Thứ 8 mùa Thường niên Năm 1 là sao con không
hiểu. Sao đã là mùa tức mỗi năm chỉ có vài vụ, lại thêm chữ thường niên, tức quanh
năm suốt tháng để làm gì và có ý gì? Xin cha bố thí cho một giảng giải, sẽ biết
ơn cha mãi.”
Lại thêm câu hỏi mang
tính nghiệp-vụ, dễ cho đấng bậc vẫn ngồi đó chờ người hỏi để điều nghiên, kiếm
tìm câu giải đáp cho phải phép. Giải và đáp, rất lễ phép như mọi lần, sau đây:
“Cảm ơn anh/chị đã có câu hỏi rất ích lợi không
chỉ cho anh/chị thôi, mà còn cho nhiều người khác trong Đạo. Vâng. Quả vậy, đây
là điều tốt lành để mọi người hiểu được lịch Hội thánh ta lập ra là để mọi
người biết mà sống đời phụng vụ cho vẹn toàn. Lịch Hội thánh đặt căn bản trên 5
mùa cả thảy: Mùa Vọng, Mùa Giáng Sinh, Mùa Chay, Phục Sinh và Mùa thường niên.
Lịch Hội thánh bắt đầu bằng Mùa Vọng là để
vọng về với Giáng Sinh. Phải nói, đây là mùa Hy vọng chờ đợi hai việc: thứ nhất,
là việc Chúa giáng hạ đi vào lịch sử; và thứ hai, là: Chúa đến lại trong lai
thời. Mùa Vọng khởi sự từ Chúa Nhật Thứ Tư trước Giáng Sinh; như thế có 4 Chúa
nhật trong Mùa này. Thời gian Mùa này thường thay đổi tùy số ngày trong tuần nào
có lễ Giáng Sinh, nhất là vào năm nào lễ này rơi đúng vào ngày Chúa nhật. Trong
Mùa này, áo chủ tế mặc cũng như mọi thứ trang hoàng đều mang mầu tía hoặc tím
đậm, tức sắc mầu của sám hối, ăn năn, đền tội.
Mùa Giáng Sinh bắt đầu từ ngày 25 tháng Chạp
và kết thúc vào lễ Chúa Thanh Tẩy. Đây là mùa lễ vui bởi thế nên, sắc mầu phụng
vụ Mùa này phải là mầu trắng. Ở Mùa này, ta mừng kính lễ quan trọng tương tự
như Lễ Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa thường vẫn rơi vào ngày mồng Một tháng Giêng,
rồi đến Lễ Thánh Gia và Hiển Linh qua đó ta cử hành việc các đạo sĩ phương Đông
đến bái lạy Hài nhi Đức Chúa. Khi xưa, Lễ Hiển Linh rơi vào mồng 6 tháng Giêng
là ngày mừng Chúa chịu Thanh Tẩy vẫn được mừng vào Chúa Nhật tiếp theo sau.
Ngay sau lễ Giáng Sinh, những ngày đầu ta gọi
là Mùa bình thường trong năm, bên tiếng La-tinh là: “tempus
per annum”, tức: thời gian kéo dài nhiều tháng.
Cũng có thể, lịch sách ở đâu đó dịch cụm từ này thành “Mùa Thường Niên”. Dịch
như thế, có lẽ không làm vừa lòng một số người đọc, bởi lẽ: chẳng có thời gian
nào thờ phụng Chúa lại gọi là thường niên, thường nhật hết. Trong thời gian
này, các bài đọc ở thánh lễ thường nói về các sự kiện Chúa Kitô từng trải trong
đời hoạt động của Ngài. Mùa lễ này bao gồm 34 tuần, xen vào đó có các tuần Mùa
Chay và lễ Phục Sinh. Thế nên, khi anh/chị đọc sách lễ Rôma thấy có chữ “Tuần
thứ 8 Mùa Thuờng Niên” hoặc “Tuần thứ 8 trong năm” có nghĩa như thế. Thông
thường, các Bản Tin Giáo Xứ phát hành vào Thánh lễ Chúa Nhật sẽ cho anh/chị biết
là mình đang ở tuần nào trong lịch Phụng vụ; có như thế, ta mới tìm ra được ngày
lễ kính trong sách. Mùa này, áo lễ vị chủ tế mặc, sẽ là mầu xanh lục, tức sắc
mầu của đời thường vươn mạnh trong muôn ngàn cỏ cây. Mùa này cũng như mọi lúc,
Hội thánh làm lễ kính các thánh cũng như mừng Chúa và Đức Mẹ cùng các thiên
thần, suốt cả năm. Vào lễ kính các thánh, chủ tế sẽ mặc áo mầu đỏ, tức sắc mầu
được dùng để kính các thánh tông đồ và tử vì đạo, các thánh khác sẽ dùng mầu
trắng.
Sau một ít tuần thường niên, sẽ đến Mùa Chay,
tức mùa chuẩn bị mừng lễ Phục Sinh. Mùa Chay bắt đầu từ Thứ Tư Lễ Tro và sau đó
có 6 tuần trọn thêm vào thời gian giữa Lễ Tro và Chúa Nhật thứ Nhất Mùa Chay. Không
tính các ngày Chúa nhật hàng tuần kỷ niệm niềm vui Phục Sinh, Mùa Chay gồm 40
ngày là để kỷ niệm thời gian dài những 40 ngày Chúa ăn chay nguyện cầu ở sa-mạc,
trước khi Ngài khởi sự hoạt động công khai với công chúng (x. Mt 4: 1-2). Chay
mùa kiêng khem, là thời gian để mọi người lo mà hối cải, vì thế nên: sắc mầu
được dùng vào mùa này đều tia tiá hoặc tím đậm. Vào Mùa này, các bài đọc tập
trung vào rửa tội, hối cải và đền tội.
Còn, mùa Phục Sinh bắt đầu bằng Lễ Vọng nửa
đêm thứ Bảy, tức đêm trước ngày Chúa Sống Lại, sau đó sẽ kéo dài 7 tuần và kết
thúc vào Chúa nhật Lễ Hiện Xuống, tức vào hội lễ Thánh Thần Chúa ngự xuống với
các tông đồ. Phục sinh, là Lễ hội quan trọng nhất trong năm để ta mừng kính
Chúa sống lại hầu cứu chuộc con người. Thế nên, diễn tả niềm vui này, Hội thánh
dùng mầu trắng là có nghĩa nhất.
Sau Chúa nhật Hiện Xuống, sẽ tiếp tục mùa
thường niên cho đến Chúa nhật đầu Mùa Vọng cho chu kỳ phụng vụ năm tiếp theo
sau. Chúa nhật cuối Mùa Thường Niên, là lễ Đức Kitô Vua Vũ Trụ.
Cũng nên biết: các bài đọc trong thánh lễ sẽ thay
đổi từng năm, theo tiếp chu kỳ 3 năm cho các lễ Chúa nhật và chu kỳ 2 năm cho
ngày thường trong tuần. Vào các Chúa nhật như thế, có 3 bài đọc chính trong đó kể
cả bài Tin Mừng. Ba bài này sẽ được thay đổi vào mỗi năm trong 3 năm của chu kỳ
mà Hội thánh có thói quen gọi là Năm A, năm B và năm C. Muốn biết là ta đang cử
hành phụng vụ năm nào trong chu kỳ phụng vụ, cần nhớ rõ là: chu kỳ phụng vụ bắt
đầu vào năm đầu sau Công nguyên ta gọi là năm A, cứ như thế: các năm sau được chia
cho 3 sẽ là năm C.
Chu kỳ gồm các lễ trong tuần gọi là năm 1 và
năm 2, chia như thế là tùy con số chẵn/lẻ của năm đó. Bài đọc 1 trong thánh lễ
cũng thay đổi mỗi năm là theo kế hoạch này. Tuy nhiên, bài Tin Mừng vẫn giữ như
thế mỗi năm. Chúa nhật bắt đầu Mùa Thường Niên, Hội thánh dùng Tin Mừng theo
thánh Máccô là Tin Mừng ngắn nhất và được viết trước tiên. Khi Tin Mừng thánh
Máccô kết thúc, Hội thánh lại sẽ cho đọc các đoạn Tin Mừng theo thánh Mátthêu
và Luca vốn dĩ không thấy trong Tin Mừng thánh Máccô; sau đó, đến Tin Mừng
thánh Luca. Tin Mừng thánh Gioan đặc biệt được dùng vào mùa Phục Sinh.” (xem Lm
John Flader, Question Time, The
Catholic Weekly 02/6/2013
tr. 10)
Kể rành rọt như thế, làm
sao người hỏi và người đọc sai sót được. Kể lể dài dòng, cũng như thể xem phim
dài nhiều tập xem khúc cuối đã quên khúc đầu, là chuyện dễ gặp và dễ thấy nơi
các vị không đi lễ đều đặn mỗi tuần. Thế nhưng, mục đích mà đấng bậc nêu ra hôm
nay không để nhắc nhở những chuyện như thế.
Như thế,
tức như thể kể rằng: bạn đạo của ta ở trời Tây cũng như quê nhà, vẫn đều nắm
vững ý nghĩa và lý do tại sao Hội thánh lại tổ chức phụng vụ lễ lạy có lớp
lang, đàng hoàng. Phải công nhận đây là công việc của các thày dòng khắc kỷ
thời Trung Cổ hay trước đó, vẫn có thói quen dữ thánh lễ hằng ngày. Có khi mỗi
ngày dự lễ và phụ giúp cha chủ tế đến 3, 4 lễ cũng không chừng. Và khi ấy, các
lễ đều sử dụng tiếng La-tinh, nên cũng khó. Đó, cũng là kinh nghiệm của bần đạo
và bạn đạo nào từng kinh qua (chứ không “kinh” quá), suốt nhiều năm trong Dòng
thánh, rất bình thường mà không phài là thường niên, hoặc quanh năm.
Nói đi thì
lại nói lại, phụng vụ thời nào cũng đều chú trọng vào chất lượng chứ không phải
số lượng thánh lễ hoặc bài đọc mình cử hành, trong các vụ, các mùa, rất quanh
năm. Nói lại thì lại nói một cách nôm na rằng: ngày hôm nay, mà đề cập đến vấn
đề này, chỉ để ta rà soát chuyện lịch sử nhà Đạo trong quá khứ hoặc quá trình
phụng thờ Chúa Chí Thánh, mà thôi.
Nói như thế,
ra như thể chỉ muốn nói theo kiểu “con nhà có đạo”, vẫn rất đạo và rất đức, tức
đức độ. Cứ, nếu nói theo kiểu nghệ sĩ ở đời, lại sẽ nói như người viết nhạc hôm
đó, có câu như:
“A ha! Khi đêm buông xuống
em hay thường mơ ước xa xôi…a…à…á.. Em mơ,
A ha! Em mơ em sẽ mong lụa là…
Em xinh em tươi nhất, ôi nơi trần gian
Cho em khiêu vũ trong đêm thần tiên…”
(Nhạc
Pháp: La Plus Belle Pour Aller Danser – bđd)
Hôm nay, trong
đời đi đạo, dù là Đạo Chúa hay đạo làm người lại cũng có đấng bậc vị vọng của
nhà Đạo, thích ứng thích hợp với cuộc sống ở ngoài đời, lại cứ quan niệm một
cách nhè nhẹ, thanh thoát hơi khang khác, như:
“Ngày của Chúa, nhiều vị thường diễn tả việc
dự Tiệc thánh như thói quen nguyện cầu, dâng tiến. Tệ hơn, có người lại coi
việc cử hành Tiệc như màn độc diễn của vị chủ tế trên bàn thờ. Giáo dân tham dự chỉ với tính cách người dự khán,
thôi. Nghĩa là, chỉ đến rồi đi. Đi xem lễ. Đến nhà thờ. Nhất nhất, để thực hiện
tổng cộng những sáu điều Hội thánh khuyên răn. Không đi không đến e sẽ mắc tội.
Và, là tội trọng.
Vốn mang trong người phong thái ấy, nhiều
người vẫn hay đến trễ, về sớm. Chỉ đứng xa hoặc loanh quanh ở ngoài, hút thuốc
nói chuyện hoặc liên tưởng chuyện làm ăn nào khác. Tuyệt nhiên, không mang dáng
dấp tích cực, hợp tác nơi bàn tiệc. Tiệc Thánh, trước tiên và nhất thiết phải
là động thái tích cực của cả cộng đoàn. Bởi, tự bản chất, ý nghĩa của Tiệc là
như thế. Chí ít, ta tham dự Tiệc là để thật sự ăn Mình Chúa, và uống Máu Chúa,
như đã dạy. Nói cho cùng, tham dự Tiệc không là chuyện đơn độc riêng lẻ, nhưng
là việc của cả cộng đoàn. Cộng đoàn tình thương. Dự tiệc lòng Mến. Dự rất đông.
Rất tích cực.
Dự Tiệc ngày của Chúa, ta cùng nhau đến vì
Thân Mình Ngài. Cùng đến, như những người thân yêu chung tình, cùng ăn cùng
uống. Cùng chung sức sống. Đến để bày tỏ lòng biết ơn chân thành, đối với Ngài.
Đến, vì “Thánh Thể” thật sự mang ý nghĩa một cảm tạ. Ta đến, không phải vì sợ
phạm vào điều khuyên thứ ba Hội thánh luôn răn giữ. Ta đến, không vì sợ tội.
Không vì sợ vi phạm giới răn Hội Thánh Chúa, khuyên giữ. Ta đến, cũng chẳng
phải là giữ chỉ để giữ. Giữ vì sợ mắc tội. Giữ, nhưng không mảy may thuyết
phục. Thành thử, có người cứ đến trễ và về sớm. Rồi, cũng chẳng thấy cần phải
lưu lại đôi phút để hàn huyên, chia sẻ những tâm tình người đồng Đạo.
Đến dự Tiệc thánh, tuyệt nhiên không là đi
“xem lễ” như ta lầm gọi. Bởi, đi xem là xem vị chủ tế độc diễn màn dâng tiến
một mình, trên bục cao. Ngược lại, đến dự Tiệc Thánh là việc tham gia vào việc
chung. Tham dự và gia nhập tiệc vui rất chung. Ăn chung uống chung, cũng một
Mình Máu Rất Thánh của Chúa. Ăn và uống chung, rất công khai. Đầy hưng phấn.
Như Chúa từng bày tỏ: “Bằng vào việc này, mọi người sẽ biết các anh là môn đệ
của Thầy, anh em hãy thương yêu nhau” (Yn 13: 35). Và,: “Xin cho chúng nên một để thế gian biết Cha
đã gửi Con đến” (Yn 17: 21-23)
Đến dự Tiệc, mà mang tâm trạng đơn độc lặng
thinh, là chưa hiểu ý nghĩa của sự đồng tâm cộng lực,chung lòng mến. Đến dự
Tiệc, là cùng mang tâm tưởng thâm sâu đượm tình mật thiết của cộng đoàn kẻ tin.
Tiệc Thánh, không là thời điểm ta tác tạo nên cộng đoàn, mà thôi. Nhưng, là
thời gian giúp ta cử hành mừng kính đặc điểm cùng nhau chung phần vui hưởng của
cộng đoàn. Thật đáng tiếc: hơn bốn thập niên thời hậu Công Đồng đã trôi qua, mà
nhiều vị vẫn còn nhấn mạnh đến yếu tố tu đức cá thể. Chỉ nhắm mục đích tìm sự
“rỗi linh hồn”, riêng mình ta thôi.
Vì thế, người dự Tiệc ngày Chúa nhật vẫn cứ
hành xử như khách lạ, vừa đến thăm. Khách đến, thiếu vắng cả nụ cười, tối
thiểu. Thiếu tình thương. Thiếu hợp tác, đùm bọc. Cả khi, lời “chúc bình an,
tay nắm tay” trao cho nhau, cũng chỉ là động tác lấy lệ. Chỉ như phản xạ tự
nhiên, rất quen làm. Khác hẳn tâm tình người dự tiệc mừng ngày sinh, rất thân
thương. Nói rộng hơn, dự Tiệc Thánh không chỉ đến để nhận bánh thánh hiệp
thông, rất giản đơn. Mà, để chia sớt và cùng sẻ san một Bánh Thánh là Mình
Ngài. Cùng uống chén Máu cứu độ của chính Ngài. Mình và Máu Đức Chúa đã Phục
sinh. Mình Thánh Chúa ta lãnh nhận, không chỉ riêng Mình Đức Kitô thôi, nhưng
còn là thân mình của cả cộng đoàn, vẫn được coi như chi thể thân thương đã tháp
nhập vào Thân Mình Đức Kitô, đang hiện hữu.
(x.
Lm Richard Leonard sj, Suy Niệm Lễ Mình
Máu Chúa năm C, Bản Tin Gx Fairfield, 02/6/13)
Hôm nay,
trong cuộc sống thực tế ở đời, lại cũng có lập trường tuy không cứng ngắc, dài
dòng về số lượng của công việc mình làm nhưng là là ý/lời đáng để đời, cần nhớ
như truyện kể để thư giãn, rất như sau:
“Truyện rằng:
Tại một trang
trại ở miền núi xa xôi, miền Đông bang Kentucky, có một ông cụ sống với người
cháu của mình. Mỗi buổi sáng, ông cụ đều dậy rất sớm để đọc sách. Có những cuốn
sách ông đã đọc nhiều lần, đến mức cuốn sách sờn cũ, nhưng lúc nào ông đọc cũng
say mê và chưa một buổi sáng nào ông quên đọc sách. Cậu cháu trai cũng bắt
chước ông, cũng cố gắng mỗi ngày đều ngồi đọc sách. Rồi một ngày, cậu hỏi ông:
-
Ông ơi, cháu cũng thử đọc sách như ông, nhưng cháu không hiểu
gì cả. Hoặc là có những đoạn cháu hiểu, nhưng khi gấp sách lại là cháu quên
ngay. Thế thì đọc sách có gì tốt đâu mà ông đọc thường xuyên thế ạ…
-
Ông cụ lúc đó đang đổ than vào lò, quay lại nhìn cháu và chỉ
nói:
-
Cháu hãy đem cái giỏ đựng than này ra sông và mang về cho ông
một giỏ nước nhé!
Cậu bé liền làm theo lời ông, dù rằng tất cả
nước đã chảy ra hết khỏi giỏ trước khi cậu bé quay về đến nhà. Nhìn thấy cái
giỏ, ông cụ cười và nói:
-
Nước chảy hết mất rồi! Có lẽ lần sau cháu sẽ phải đi nhanh
hơn nữa!
Rồi ông bảo cháu quay lại sông lấy một giỏ nước.
Lần này cậu bé cố chạy nhanh hơn, nhưng lại một lần nữa, khi cậu về đến nhà thì
cái giỏ đã trống rỗng. Thở không ra hơi, cậu nói với ông rằng “đựng nước vào
cái giỏ là điều không thể”, rồi đi lấy một chiếc xô để múc nước. Nhưng ông cụ
ngăn lại:
-
Ông không muốn lấy một xô nước. Ông muốn lấy một giỏ nước cơ
mà! Cháu có thể làm được đấy, chỉ có điều cháu chưa cố hết sức thôi!
Rồi ông lại bảo cháu ra sông lấy nước. Vào lúc này, cậu bé đã
biết rằng không thể đựng nước vào giỏ được, nhưng cậu muốn cho ông thấy rằng dù
cậu chạy nhanh đến đâu, nước cũng sẽ chảy hết ra khỏi giỏ trước khi cậu về đến
nhà. Thế là cậu bé lại lấy nước, lại chạy nhanh hết sức, và khi về đến chỗ ông,
cái giỏ lại trống rỗng.
-
Ông xem này. Cậu bé hụt hơi nói – Thật là vô ích!
-
Cháu lại nghĩ nó là vô ích ư?Cháu thử nhìn cái giỏ xem!
Cậu bé nhìn
vào cái giỏ, và lần đầu tiên, cậu bé nhận ra rằng cái giỏ trông khác hẳn ban
đầu. Nó không còn là cái giỏ than đen bẩn nữa, mà đã được nước rửa sạch sẽ.
-
Cháu của ông ơi, đó là những gì diễn ra khi cháu đọc sách. Có
thể cháu không hiểu hoặc không nhớ được mọi thứ, nhưng khi cháu đọc, sách sẽ
thay đổi cháu từ bên trong tâm hồn, như nước đã làm sạch giỏ than kia vậy. “ (Truyện kể nhận từ điện thư vi tính rất mới)
Nói gì thì
nói, kể gì thì kể, cũng nên kể đến lời của bậc thánh hiền vẫn căn dặn người dân
trong Đạo/ngoài đời, những lời như sau:
“Cho nên,
thưa anh em,
khi họp nhau để dùng bữa,
anh em hãy đợi nhau.
Ai đói, thì ăn ở nhà,
kẻo anh em đến họp mà hoá ra để bị kết án.
(1 Cor 11: 33-34)
Nói cho
cùng, họp mặt để dự tiệc Lòng Mến rất Thánh Thể, hay để nguyện cầu Chúa ghé
thăm, cũng chỉ nên họp sao cho niềm vui lan tràn, thật thư giãn. Chứ đừng coi
đó như bổn phận, hoặc việc đền tội, hay sao đó, thật cũng khó.
Thế đó, là
lời cuối được các bạn đạo nhắn nhủ gửi gắm bà con/anh em trong họ ngoài làng,
rất thánh hội. Hôm nay. Thời buổi này.
Trần Ngọc Mười Hai
Chỉ biết tuân theo lời vàng ngọc
của chư thánh
chứ không dám
có ý/lời nghịch ngạo
cũng khó nghe.
1 comment:
hạt điều rang muối giá bao nhiêuChọn những hạt điều nguyên, không bị sứt sẹo, có vết xước vì khi rang muối hay chiên, muối, dầu hay tích tụ lại các vết đó. hat dieu say trang xuat khauMagiê cùng với canxi làm cho xương và cơ bắp của bạn mạnh mẽ và khỏe mạnh. cần mua hạt điều rang muốiNhiều nghiên cứu cho biết, hạt điều có thể làm giảm nguy cơ ung thư ruột kết phim han quoc gia dinh kim chi vtv3Phim nhẹ nhàng, hấp dẫn bởi chứa đựng nhiều bí mật, âm mưu và hàng loạt câu chuyện chưa có lời giải đáp đằng sau thân phận các nhân vật. xem phim han hau due cua mat troiTrong thời gian qua nữ biên kịch thường hợp tác với đài truyền hình SBS song cô đã cùng bắt tay với đài truyền hình KBS trong dự án mới lần này. cần làm websitebạn là người đam me kinh doanh.? bạn đang cần cho mình một website chất lượng.? Yên tâm hãy đến với HTSolution mọi vấn đề của bạn đều được chúng tôi giải quyết hãy yên tâm đặt niềm tiên ở chúng tôi nhé. cong ty nang cap web tphcmHiện nay với thế hệ web 2.0 thì rất nhiều web đã bị lỗi thời và xuống cấp trầm trọng khiến cho công ty doanh nghiệp roai vào tình cảnh khó khăn khi website xuống cấp và kém hiệu quả. Bạn không phải lo lắng đã có chúng tôi dịch vụ nâng cấp và sửa chửa websiet sẽ giúp bạn làm điều đó, mang lại sự chất lượng tốt nhất đến website của bạn ở đâu thiết kế website giá rẻbạn cần thiết kế website với giá rẻ mà chất lượng.? xin thua với các bạn rằng chỉ có chúng tôi chúng tôi luôn mang đến cho các bạn dịch vụ thiết kế website giá rẻ mà chất lượng nhất, chính vì vậy các bạn hãy yên tâm và đặt niềm tiên ở chúng tôi
Post a Comment